Diễn
Văn Chào Mừng Của Trưởng Ban Tổ Chức,
Hội
Trưởng Hội Trại Gia Binh
Trong
Chương Tŕnh Kỷ Niệm Đệ II
Nhằm Gây Quỹ Cứu Trợ
Thương Phế Binh VNCH,
Ngày
14 tháng 4 Năm 2013
Kính thưa quí đại diện
các hội đoàn, các cơ quan truyền thông,
Qúi niên
trưởng của Gia đ́nh Quân Đội
Kính
thưa ông Dân Biểu Hubert Vơ,
Kính thưa qúi ông bà, kính thưa các anh chị.
Phấn son tô điểm
sơn hà. Làm cho rơ mặt đàn bà nước
Các câu hát mở đầu bài Gia Binh Hành Khúc,
đă nói lên lập trường và quan điểm của
Hội Trại Gia Binh Houston.
Chúng tôi là vợ, là con, là em, là cháu, của
những người lính VNCH, qui tụ thành một nhóm,
lấy tên Hội Trại Gia Binh. Chúng tôi
dùng cái tên thân thương này trong mục đích, để
cùng nhau ghi nhớ một trang lịch sử đau buồn
của dân tộc, để cùng nhau nhắc nhở một
tập thể thanh niên, đă chiến đấu hào hùng,
để bảo vệ miền Nam VN.
Chúng tôi,
khi tập họp lại dưới màu cờ vàng, với
cái tên Trại Gia Binh, là muốn nói với những
người lính VNCH, c̣n sống hay đă nằm xuống,
chúng tôi vẫn măi măi ghi ơn, và tuyên dương, v́ Họ đă
một lần trong đời, hy sinh xương máu và
tuổi trẻ cho chúng tôi, có một hậu phưong yên
b́nh.
Kinh
thưa toàn thể quí vị
Lời nói đầu tiên, chúng tôi xin kính gởi
lời chào mừng sự hiện diện của quí
vị. Kính xin quí vị thông cảm cho mọi
điều sơ suất hôm nay v́ lư do kỹ thuật, đă
thay đổi địa điểm quá gấp. Quí vị
đă bỏ th́ giờ quí báu của một ngày cuối
tuần, để chung vui cùng Hội
Trại Gia Binh, nhân dịp kỷ niệm Đệ II Chu
Niên ngày thành lập Hội.
Niềm
vui này thật không có lời nào diễn tả, v́ khi vừa
phát động, là có đại mạnh thường quân
lên tiếng yểm trợ:
-Ban Giám
Đốc của: vũ trường Baby’s NightClub, đài
truyền h́nh SGN 51.3, đài phát thanh TNT, nhà in K T Pringting, đại
tửu lầu Kim Sơn, nhà hàng Ocean Palce và Lee’s Sandwiches, Trung
tâm Lạc Hồng, Viêt Travel, rồi đến các phần
quà để làm lô xổ số của hăng Hàng Không Singapore
Airline, Direct Furniture.
Chúng tôi sẽ
tiền Bán Vé Số để chi xài cho việc tổ
chức, tuyệt đối
không xử dụng tiền Sổ Vàng, mà quí vị đă
ưu ái gửi tặng cho anh em TPB..
Nhờ
sự ưu ái của các mạnh thường quân kể
trên, mà Trại Gia Binh tiến hành chương tŕnh với
sự cộng tác đắc lực của nữ nhạc
sĩ Linh Phương, nghệ sĩ HM Thu đến
từ Bắc Cali, HQ Trầm Lăng, dàn dựng sân khấu, và
nhất là sự tham dự tích cực, nồng nhiệt của
anh chị em nghệ sĩ của Houston.
Kính
thưa quí vị,
Một năm người
có 12 tháng.
Ta chỉ riêng ḿnh một tháng 4.
Đây là
2 câu thơ của cố văn sĩ Thanh
Tâm trạng này của ông, cũng như của
chị em chúng tôi, chắc hẳn cũng như của quí
vị, kể từ khi chúng ta, phải bỏ nước
ra đi.
Đă
gần 40 năm trôi qua, vết thương da thịt
đă lành, nhưng vết thương ḷng, như c̣n
đang rỉ máu, mặc dù một thế hệ con em
đă lớn lên, hồn nhiên, ngây thơ hưởng
thụ, hầu như không c̣n nhớ đến thảm
kịch đau buồn, số phần nghiệt ngă, mà cha, anh đă
trải qua, để làm phân bón cho họ, như những
cây rừng, được xanh lá.
Chị em
Gia binh chúng tôi biết rằng, tập thể Quân Dân Cán
Chính, Cảnh sát quốc gia... sẽ không bao giờ quên,
những năm tháng cuối cùng của Quân lực VNCH, khi
chúng ta bị bức tử, bởi thế lực cuả
đại cường, sắp xếp, trên bàn cờ chính
trị.
Bao nhiêu
tuổi trẻ của chúng ta, đă hy sinh xương máu,
trong cuộc chiến kéo dài 20 năm, để cuối
cùng, tan hàng trong nỗi cay đắng, tủi nhục,
đớn đau, như nhà thơ Hoàng Đ́nh Nam, đă
viết, mà chúng tôi nhớ nhất, các câu sau đây:
Trong máu lệ, đầm đià
hơn bao thuở.
Người Lính nghẹn ngào, tạ
lỗi với muôn dân
Bởi v́ sao?
Khi người lính tay
không c̣n vũ khí.
Th́ em ơi, lịch sử đă sang
trang.
Kính thưa qúi ông bà, kính thưa quí vị.
Lịch
sử đă sang trang, nên chúng ta thành người vong
quốc.
* 30 tháng 4,
chúng ta kiếm đường lánh nạn cho mau, cho nhanh,
rồi:
“Nợ nhà, nợ xe,
say sưa ta trả. Nợ núi
sông, ai trả, mặc ai.
* Ta,
lần hồi quên lăng, một tập thể c̣n ở lại sau lưng, v́ chạy
đua theo đời sống đầy vật chất
quyến rũ của xứ người.
Ta,
trở thành kẻ bội bạc với anh em.
*Tháng 4,
năm 1975! Không kể những quân nhân tự xử theo tinh thần Phan Thanh Giản, Hoàng
Diệu. Hàng trăm ngàn quân dân cán chính, đă xách ba lô vào cái
gọi là trại tù Cải Tạo, để rồi, theo
thống kê của cơ quan Wikipedia, có gần 200 trăm
ngàn quân nhân cán chính VNCH, đă bỏ mạng, v́ chính sách cai
độc, của lao tù CS..
*Tháng 4,
năm 1975. Hàng trăm ngàn TPB, bị đuổi ra khỏi
quân y viện, tay chân c̣n quấn bông băng, ruột
đổ ḷng tḥng, kẻ dắt, người d́u,
nước mắt tuông gịng, ḷ c̣, t́m đường
về cố quận và sau 38 năm.. nhiều
anh, em, đă nằm xuống
trong cơ hàn, đói lạnh.
Có anh chết dưới
hiên chùa, dưới gầm Cầu, bên Kênh, Rạch
đầy rác
rưới.
*Những
người c̣n sống sót, đang ch́m đắm trong
sự tang thương rách nát, trong nỗi buồn của
kẻ thua cuộc và bị gạt bên lề xă hội.
*Kính
thưa qui ông bà, kính thưa quí vị.
Sau 38 năm lưu lạc, hôm nay là ngày 14 tháng 4,
2013.
-Chúng tôi
cảm thấy ḿnh là người rất hạnh phúc,
được sống trong xứ sở tự do, giàu
mạnh, có con cháu học hành, đỗ đạt thành
danh.
-Ngày hôm
nay, chúng tôi hạnh phúc, có bằng hữu chung quanh,
để chia xẻ niềm vui, nỗi buồn.
-Điều
quan trọng hơn hết, chúng tôi có chân, để di
chuyển, có tay để làm vệ sinh cá nhân, có mắt,
để nh́n khung cảnh hôm nay, huy hoàng, rực rở,
với đèn màu lấp lánh...
Nhưng, thưa quí vị. Những
phần thân thể quan yếu này, đă không có, đă không
c̣n, trên thể xác tiều tuỵ của những
người anh, người em của chúng ta, những
thương phế binh Quân Lực VNCH..
Chị em
chúng tôi, hy vọng chương tŕnh Sinh Nhật Đệ
II Chu Niên, của Trại Gia Binh, với sự chung tay
của quí vị, sẽ mang được những gói quà,
đầy niềm thương yêu, gửi về quê nhà, an
ủi những mảnh đời bất hạnh, nay
đă cao niên, không c̣n đủ thân nhân để cậy
nhờ sớm tối, như họ đă từng dựa
dẩm, trong suốt 38 năm qua.
Kính thưa quí vị.
Trước
khi nhường sân khấu lại cho một buổi
văn nghệ, đầy t́nh tự quân dân cá nước,
được dàn dựng của những tâm hồn yêu
Lính...chúng tôi xin đọc tặng 4 câu thơ sau đây, của
một người thương binh, viết cho vợ,
như một lời xin lỗi đầy nỗi ngậm
ngùi:
Anh không c̣n đôi tay.
Kê đầu em giấc
ngủ.
Anh không c̣n đôi chân.
D́u em sàn khiêu vũ.
Nửa thân anh để
lại.
Trong mùa Hè đỏ lửa.
Nơi núi đồi cao
nguyên.
Trân trọng cám ơn qúi vị đă lắng nghe,
xin kính chào qúi vị.
Hoàng Minh Thúy