Tháng Tư
giặc chưa kịp vào
Là Ông đă ..vọt lên “tàu” Ông dông!
Giặc vào nă súng cà-nông
Người chết, lửa cháy
khói xông ngút trời
Từ quê ra tỉnh nơi nơi
AK, cờ máu đổi
đời Việt-nam!
Ông đâu thấy ǵ giặc làm
Ông đâu có bị giặc giam vào
tù
Ông đâu nghe khóc hu hu
Mất chồng, mất vợ,
bị thu cửa nhà
Người người đói khổ ..chít cha!
Từ
Ông “tẩu” đi trước
khỏe ru
V́ vậy Ông mới bị “mù”
đến nay
Dân Việt la điếc lỗ tai
Ông lại bị “điếc”, la
hoài hổng nghe!
Nên Ông bị..Việt-cộng
đè
Nhét vào mắt mũi nào chè nào xôi
Ăn quen Ông thành c̣ mồi
Mở miệng là hát: “Đảng tôi hơn người
Đồng bằng đến vùng cao nguyên
Đâu đâu dân cũng .. đầy tiền bỏ băng!
Không ai lảnh đạo cho bằng
Đảng ta trí tuệ toàn thằng
..quá khôn!
Đâu có thằng nào ..Cáo,
Chồn…
Toàn là những mặt “cô hồn” dễ thương!”
Sao Ông không về quê hương
Để
hưởng cuộc sống với phường chết
toi?
Nhiều người đi
trước Ông rồi
C̣n ..quần xà lỏn, than ôi! Trở về
..
Chuyện đời nghĩ
cũng ngộ ghê
Ngày nào bỏ chạy gớm ghê
giặc Hồ
Nay nghe lời dụ
..mại dô
Ôm chân cái đảng Cộng nô
hại người!
Nhẹ dạ nghe lũ
đười ươi
Biểu quên quá khứ để
cười ha ha ..!
Nhưng họ kỳ thị
đậm đà
Chỉ thương tờ
bạc đô la mang về
Thương Ông mặt mũi
ủ ê
Bị trúng “Độc chưởng
u mê” vô đầu
Độc nầy chớ có
để lâu
Sợ e ..biến
chứng ..sẽ sầu thiên thu ..!