Trâu già thích
gặm cỏ non
Từ ngày thuốc Viagra
Thần dược
“Tình ái” nhởn nha vào đời
Cụ Ông
tưởng đã..nghỉ chơi!
Nào ngờ
được trở lại thời băm lăm…
Bèn làm một
chuyến về thăm
Việt-nam nghe nói
“ăn nằm” thả
ga
Có tiền, còn sức
xông pha
Ðược “chìu
tớ bến”, ai mà chả ham
Bảy mươi
tuổi hết đi làm
Lãnh tiền hưu bổng thong dong
hưởng nhàn
Thôi thì cũng thử
tình tang
“Vinh quy bái tổ” rình
rang xem nào ..
Cụ Ông thấy lòng xôn xao
Cắc ca cắc
củm hầu bao đi về
“Việt Kiều yêu
nước”
khỏi chê
Bấy lâu viễn
xứ ủ ê một mình!
Tưởng đâu
đèn hết lung linh
Chờ dầu khô
cạn đi trình Diêm Vương
Ðâu dè trời
đất còn thương
Ban cho “bonus” cuối
đường tình yêu …
Về thăm quê
được cưng chìu
Người quê mơn mởn: Em
yêu anh mà!
Tóc hoa râm đẹp quá ta,
Trông anh..hết
xẩy đúng người em mơ..
Bảy mươi
tưởng đã ưỡm ờ
Bảy mươi
tưởng đã dật dờ đi đoong!
Hú hồn cứ ngỡ không còn
Thời may thần
dược làm “ngon” quá chừng!
Bao nhiêu tặng
hết em cưng
Ngày ba, đêm bảy,
mừng ngày vinh quang
Ðạn Viagra
để sắp hàng
Nạp đạn vào súng hiên
ngang bóp cò. . . .
Cà-nông bắn đến co giò
Cháy nòng, lật
gộng, xui cò im re
Bạn tình thấy
Cụ nằm phè
Nghiêng mình lắc nhẹ ..ai dè..tiêu diêu!
Ra đi chả
trối một điều
Ra đi mát mẻ bên
nàng kiều thơm
Hồn bay lơ
lửng còn dòm
Mắt mở trao tráo
tay ôm thân ngà…
Cụ Ông chết vì
đàn bà
Cụ Ông chết
bởi “bạn già Viagra”
Cụ về Cụ
tắm ao ta
Ðê mê hồn phách theo bà theo ông.
Chàng Phạm